Bắp Nóng Mang Về – Tấm Lòng Con Dâu Tên Thảo
Tôi là ông Minh, 75 tuổi, sống cùng bà nhà ở Gò Vấp, TP.HCM. Câu chuyện nhỏ này là về Thảo – con dâu tôi. Một người phụ nữ hiện đại, bận rộn, nhưng luôn dành thời gian để yêu thương đúng cách.
Sáng hôm đó, trời se lạnh. Tôi vừa về tới cửa thì thấy Thảo đứng chờ, tay ôm rổ bắp nếp mới luộc. Hơi nước bốc lên thơm ngọt, những hạt bắp tròn vàng, bóng mẩy như ánh nắng dịu.
“Con biết mẹ thích bắp nóng,” nó nói. “Có ngọt, có ấm bụng.”
Thì ra, mấy hôm trước, mẹ nó có nhắc về Tết xưa, khi cả nhà gói bánh tét, ăn bắp luộc rắc muối tiêu. Thảo đã âm thầm nhớ. Sáng đó, nó đi chợ sớm, tự tay chọn bắp ngon, về nhà luộc bằng bếp củi, canh lửa vừa, đủ chín tới.
Khi bà nhà tôi cầm trái bắp nóng hổi, mắt bà rưng rưng. Không phải vì bắp – mà vì tấm lòng con dâu thấu hiểu từng ký ức nhỏ của mẹ chồng.